Chính sách hình sự nói chung và chính sách hình phạt nói riêng của Nhà nước Việt Nam trong những năm gần đây ngày càng thể hiện và làm rõ nét hơn giá trị nhân đạo và nhân văn, phù hợp với quá trình phát triển kinh tế, xã hội và xu thế hội nhập quốc tế của nước ta. Nghị quyết số 48-NQ/TW ngày 24/5/2005 của Bộ Chính trị về Chiến lược xây dựng và hoàn thiện hệ thống pháp luật Việt Nam đến năm 2010, định hướng đến năm 2020 và Nghị quyết số 49-NQ/TW ngày 02/06/2005 của Bộ Chính trị về Chiến lược cải cách tư pháp đến năm 2020 đã xác định một trong những định hướng quan trọng trong việc hoàn thiện chính sách hình sự là theo hướng đề cao hiệu quả phòng ngừa và tính hướng thiện trong việc xử lý người phạm tội, hạn chế hình phạt tử hình, giảm hình phạt tù, mở rộng áp dụng hình phạt tiền, cải tạo không giam giữ đối với các loại tội ít nghiêm trọng....
Chuyên đề: “Một số vấn đề về các hình phạt chính không tước tự do trong Luật hình sự Việt Nam” – với tư cách là kết quả nghiên cứu của Tiến sĩ Nguyễn Minh Khuê, Trưởng Ban Nghiên cứu pháp luật hình sự, Viện Khoa học Pháp lý, Bộ Tư pháp. Dưới cách tiếp cận triết học và liên ngành khoa học, tác giả đã làm sáng tỏ và bổ sung những vấn đề lý luận và thực tiễn về các hình phạt chính không tước tự do trong luật hình sự Việt Nam; phân tích các hạn chế, bất cập và nguyên nhân của các hạn chế, bất cập trong các quy định về các hình phạt chính không tước tự do trong Bộ luật hình sự năm 1999 và thực tiễn áp dụng. Kết quả nghiên cứu của tác giả đã đóng góp vào trong quá trình xây dựng Bộ luật hình sự năm 2015 liên quan đến các hình phạt chính không tước tự do, tiếp tục đề xuất các giải pháp hoàn thiện quy định các hình phạt chính không tước tự do trong luật hình sự Việt Nam và tăng cường áp dụng các hình phạt này trong thực tiễn.